Không người phụ nữ nào muốn làm mẹ đơn thân cả,
nhưng đôi khi cuộc sống buộc họ phải lựa chọn.
"Em
có muốn một lễ cưới lãng mạn, một người chồng hoàn hảo và một gia đình hạnh
phúc không?". Câu hỏi này nghe thật "lãng xẹt". Tất nhiên, câu
trả lời vẫn luôn là "có". Đây chính là ước mơ "mặc định"
trong tiềm thức của mọi cô gái. Phụ nữ, dù sành điệu, mạnh mẽ, hay bình dị, yếu
mềm thì họ vẫn luôn khao khát có một bờ vai vững chắc bên mình, để dựa dẫm khi
mệt mỏi hoặc chỉ đơn giản là cảm thấy an toàn. Thế nhưng, "công thức của những giấc mơ"
đôi khi không áp dụng được vào bài toán hiện thực tàn khốc này. Những người phụ
nữ "không may" chỉ còn cách duy nhất là từ bỏ giấc mơ không thành hiện
thực ấy để tự lập một công thức mới cho đoạn đường đời đầy dài rộng phía trước
và công thức buồn tủi nhất, mang tên "mẹ đơn thân".
Làm "mẹ đơn thân" có nghĩa là trút bỏ cái vỏ hiền lành, yếu đuối thay
vào đó là một chiếc áo sần sùi, đầy gai nhọn của một cây xương rồng. Chỉ có
xương rồng là loài cây duy nhất dù mưa dập gió vùi thế nào cũng vẫn lặng lẽ ra
hoa, mà hoa xương rồng đỏ rực như để báo hiệu sự có mặt của nó trên đời, là ngọn
lửa thiêu rụi mọi vất vả, tủi thân và ánh nhìn không mấy thiện cảm. "Đơn độc"
không bao giờ là sự lựa chọn của bất kỳ ai, kể cả những người đàn ông. Vì thế,
"mẹ đơn thân", dù là chủ động hay bị động, đều là một sự "bất đắc
dĩ". Sự lựa chọn này không có đúng hay sai, chỉ có một điều duy nhất là họ
sẽ không bao giờ hối hận và luôn nỗ lực để thực hiện hóa sự lựa chọn ấy một cách
ít đơn độc nhất. Từ một người vô lo, vô nghĩ, những bà mẹ đơn thân phải mạnh mẽ
lên 1000 lần họ có, tự mình chuẩn bị mọi thứ thật kỹ lưỡng từ lúc "vượt cạn"
đến lúc hợp pháp hóa cho đứa con của mình. Trong khi những người mẹ bình thường
khác sẽ nhận được vô vàn lời chúc mừng từ những người xung quanh với những câu
hỏi thăm đầy hoan hỉ thì "mẹ đơn thân" lại thuộc nằm lòng câu hỏi
"sinh xong rồi định tính sao?". Chấp nhận làm "mẹ đơn thân"
có nghĩa là chấp nhận vừa làm cha vừa làm mẹ, chấp nhận những câu hỏi "tại
sao con không có cha?", "cha bé đâu?". Nếu có một từ dành cho những
người mẹ đặc biệt này thì "dũng cảm" là từ chính xác nhất.
Người ta nói rằng những đứa bé chính là thiên thần được Chúa phái xuống trần gian và những con cò sẽ đưa những thiên thần xuống trần gian một cách êm ái nhất, thậm chí còn lót một lớp lông vũ trước khi đặt chúng xuống. Nhưng, đôi khi thiên thần cũng bị "ruồng bỏ" và có nhiều thiên thần đến thế giới này bằng những cách thật sự khủng khiếp. Thậm chí, có một vài thiên thần chưa kịp mở mắt chào đời đã phải quay trở lại thiên đường. Những người "mẹ đơn thân" thì không thế. Thay vì "xóa bỏ" sai lầm của mình một cách nhẫn tâm như vậy để hi vọng ích kỷ tìm một tương lai tươi sáng hơn thì những người "mẹ đơn thân" vẫn kiên trì chờ con chào đời và nuôi nấng chúng. Họ không chạy trốn quá khứ một cách hèn nhát, họ vẫn luôn "dũng cảm" để thay Chúa bảo bọc những thiên thần bé nhỏ ấy.
"Đơn thân" thì đơn độc
nhưng không đơn giản. Nếu đối với những người mẹ bình thường yêu con bằng tất cả
tâm hồn mình, thì những người "mẹ đơn thân" yêu thương con bằng cả
tính mạng và tương lai của chính mình. Cuộc đời này tuy rất khắc nghiệt nhưng vẫn
luôn có những bông hoa cẩm chướng tươi thắm dành tặng cho những người phụ nữ
dũng cảm - những người "mẹ đơn thân". Những cây xương rồng bền bỉ chịu
đựng gió sương rồi cũng sẽ đến ngày ra hoa - giống như sau cơn mưa nhất định sẽ
có cầu vồng





Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét