Thứ Tư, 28 tháng 10, 2015

Một phút nhìn lại mình !

Nó sống “hiện đại”, từ cách ăn mặc, lối sống, công việc, hoàn toàn độc lập, hoàn toàn tự chủ. Nó hiện đại cả trong cuộc sống hôn nhân, nó sẵng sàng sinh con bằng phương pháp thụ tinh nhân tạo, không cần chồng, lấy chồng không cần tình dục, làm mẹ đơn thân không cần người đàn ông bên cạnh… Lựa chọn một cuôc sống mà nó cho là “ hiện đại” đã đem lại cho nó những cảm xúc ngột ngạt, bơ vơ, nhưng đủ đầy sự trải nghiệm cho cuộc sống đang đầy rẫy những nỗi buồn bã, uất hận và đơn côi này. Cuộc sống “ hiện đại” mà nó lựa chọn đã cuốn nó vào một vòng xoáy sâu, đen đặc, không thể tìm thấy lối ra. Càng cố gắng quẫy đạp thì càng bị cuốn sâu vào những nhọc nhằn, buồn bã ấy, như có một lực hút cực mạnh.
Những việc mà nó đã làm, những con người mà nó gặp gỡ, hợp tác cũng đầy khiếm khuyết, khiến cho những người tiếp xúc ban đầu không khỏi có cảm giác ghê ghê về nó. Bởi nó sống buông thả với cuộc đời này quá, nó cho cuộc đời này là một “bản nháp” và cố tự ru ngủ bản thân mình rằng, đây chỉ là đang sống nháp thôi nhé. Nó dường như cũng đã bị rơi vào những suy nghĩ ấy khi tâm hồn tự buông trôi bản thân với cuộc sống xung quanh. Khi trái tim hoang mang sống giả dối, xô bồ theo tất cả những gì mà dòng đời ngoài kia đã và đang hướng nó, giục giã nó đi theo nó và nhấn chìm nó. Nhưng cũng chính vì điều đó mà nó tin mình đã thấu hiểu được tận cùng những cô đơn mà nó niếm trải. Cái cảm giác mọi người gắn chặt vào với nhau, cộng hưởng cùng nhau giữa quyền lợi và trách nhiệm trong sự điên cuồng, mê say nhưng hóa ra, còn lại sau đó chỉ là sự trống rỗng đến khốn khổ.
Cuộc sống, tình yêu dường như tồn tại trong nó chỉ như một sự giả tạo vô nghĩa giữa cuộc đời này. Nó bế tắc với chính những gì mà nó đang cố tạo dựng. Nó đã đánh mất chính những niềm tin tinh khôi từng cứu rỗi nó. Họ, nó, những con người đang lọc lừa nhau giữa một cuộc sống đầy xảo trá này. Họ, chính họ, và chính nó hay bạn nữa đang cố giãy giụa trong một cuộc sống “hiện đại”, đơn côi, vật vã, day dứt.
Nó hiểu rằng, sự buồn bã mênh mang từ cuộc sống này chính là do mỗi con người như nó tạo nên. đã đối diện được với nỗi cô đơn ngập lòng, khi mà nó hiểu nó đã sống giả tạo thế nào với chính cuộc đời này. Có lẽ trong giây phút trần trụi ấy, là khi biết thương tâm hồn mình, và thương chính cuộc đời nó. Nó không thoát ra khỏi được những hình ảnh đang cố đeo bám lấy nó, những lọc lừa, toan tính, những gì cùng quẫn, nhọc nhằn nhất của cuộc sống có lẽ đã được chắt lọc trên từng ngày mà nó trải qua. Cảm ơn cuộc đời đã mang anh đến bên nó, anh đến với nó như một cơn gió mát, thổi mát cuộc đời nó, giúp nó đủ can đảm để nhìn vào cái hố đen sâu hoẵm của cuộc đời, để có thể rung động con tim, để có thể hy vọng. Nhưng sao cuộc đời cay đắng quá, anh không phải là của nó, anh chỉ có thể như làn gió mát xoa dịu nó nhưng không thể ở cạnh nó, không thể yêu thương nó, và là của nó. Cuối cùng nó cũng can đảm nhìn vào thực tế cuộc sống trần trụi này, nó có thể nhận ra rằng, mỗi khoảnh khắc sống nó nên sống cho trọn vẹn, dù đó là sự trọn vẹn trong cô đơn. Vì cuộc đời chưa bao giờ có lỗi.

Thứ Hai, 12 tháng 10, 2015

ĐÔI LÚC EM CHỈ MUỐN MÌNH THUỘC VỀ AI ĐÓ

Đôi lúc em chỉ muốn mình thuộc về ai đó thôi. Chuyện tình này vui cũng được, buồn cũng được. Hạnh phúc cũng được mà tổn thương cũng được. Chẳng cần ai báo trước. Miễn là không chơi vơi giữa đời, không ai chờ, cũng không ai đợi. Miễn là không một mình, đi không ai giữ, ở chẳng ai hay. Ngày qua ngày, mình ôm chiếc bóng, nỗi buồn sượt thành nước mắt, nhưng chẳng ai lau.
Cô đơn có phải là thứ con người muốn chọn lấy đâu. Một mình cũng có phải là điều mà người ta sẵn sàng mỉm cười chấp nhận. Chỉ là niềm tin trót trao nhưng bị hất văng đi vô tình hay hữu ý. Chỉ là duyên vốn mỏng nên đừng trách sao người chẳng thể ở cạnh ta lâu dài.


Những sớm mai vươn mình nhìn mặt trời mới lên, ngày mới bắt đầu và mình vẫn thế. không biết phải tìm ai, không biết phải cùng ai và không biết phải gửi nhớ thương vào đâu thì mới hết. Mà cũng có lúc quả tim đã dốc cạn những nhớ thương ngày trước thực ra đã rỗng tuếch rồi, có còn gì để buồn nữa đâu?
Rồi lúc chen mình vào giữa dòng người hối hả tìm về tổ ấm sau một ngày mỏi mệt chỉ toàn những gương mặt lạ xa. Ta mới ngấm cái nỗi tủi thân chỉ một mình một bóng. Dăm ba lúc bỗng nhiên nước mắt rơi vài giọt trên má, chỉ biết tự làm hoà với cô độc chứ chẳng có người ủi an.

Danh bạ tuy dài nhưng lúc cần làm gì có nổi một số điện thoại để em gọi là sẽ ngay lập tức nhấc máy lên ngay? Giữa bao nhiêu người quen làm gì có nổi một người khi em nói buồn thì sẽ vội vàng lo lắng? Giá mà em có anh, người em vẫn chưa biết mặt, thì anh sẽ chẳng nỡ lòng nào bỏ em lại với cô đơn thế, đúng không anh?
Có những quãng đời em thực lòng mong cạnh mình có một chỗ để dựa sau biết bao lúc đã gồng mình lên. Kiểu con gái như em cũng có những khi không giấu nổi rằng mình yếu đuối. Dù em biết rằng đã một mình bao lâu như thế thì chí ít cũng đã quen, hoặc phải học được cách mạnh mẽ để tự trấn an mình, nhất định không được chùng lòng mà nhìn cuộc đời này màu xám. Nhưng biết làm gì để cô đơn nằm yên và thôi ngọ nguậy cứa đến nhức lòng em mỗi khi đêm tối?
Em đã hiểu rằng mình thực sự cần một ai đó, một ai đó để em thuộc về những ngày rất dài ở phía sau

ĐÃ QUAY LƯNG RỒI, THÌ ĐỪNG NHÌN LẠI…

Tình yêu, vốn dĩ là chuyện của cảm xúc. Chúng ta đến với nhau vì rung động, cũng có thể chia ly vì một trong hai đã không còn vấn vương đối phương nữa. Em không trách cứ anh thay đổi, càng không đổ lỗi cho tình yêu của chúng ta trước đây là giả dối. Em sẽ níu giữ anh bằng tất cả nỗ lực trong tình yêu của em, nhưng nếu anh vẫn muốn buông tay, thì em chẳng còn cách nào khác

Chuyện cảm xúc thay đổi, không phải lỗi của riêng ai, chỉ là yêu thương đã phai mà không cách nào tô đậm. Nếu buông tay vì hết yêu thương, nếu quay lưng đi trước vì cảm xúc đã vơi đã cạn, vậy thì hãy quyết tâm để đừng bao giờ muốn trở về.
Em đã phải trải qua một quãng thời gian dài tập chịu đựng đau thương, học cách giữ chặt trái tim đầy vết nứt để không trơ lỳ chạy tới bám chặt lấy tay anh níu kéo, cũng cố gắng để nửa đêm không đột nhiên thức giấc thấy nước mắt thấm đẫm gối, hoang hoải ngày qua ngày chấp nhận rằng, em phải để anh bước ra khỏi cuộc sống của em, vĩnh viễn.
Vậy mà hà cớ gì anh đã đi rồi lại quay về? Chuyện tình tưởng như đã chôn vùi vĩnh viễn dưới gót giày anh giẫm lên ngày nào, cương quyết cắt bỏ hy vọng cuối cùng của em khi đó, giờ lại được anh mang trở lại để xin thứ tha. Anh nói xem, em có thể coi như chưa có đổ vỡ chia ly như anh nói, hay không?

Người ta từng nói, những gì đã từng nhẫn tâm cắt đứt, sẽ không còn cơ hội nối liền. Huống chi em đã đốt sạch hy vọng lẫn cảm xúc nơi anh, chứ chẳng còn nuôi dưỡng mảnh tình cũ với những kỷ niệm khi xưa một chút nào. Anh nghĩ, anh có thể quay về như chưa có chuyện gì xảy ra sao?
Thậm chí em vẫn còn nhớ mồn một cảm giác suy sụp hoàn toàn khi trông bóng anh lạnh lẽo bước đi, nỗi đau khắc sâu vào da thịt, vào trái tim khi ấy, so với những giọt nước mắt hối hận giả dối bây giờ của anh, khổ sở hơn gấp trăm nghìn lần.

Anh, dựa vào cái gì để xin em tha thứ? Dựa vào cái gì mà nghĩ em sẽ ngoan ngoãn nghe theo anh, cùng nhau bắt đầu lại?
Anh, giờ phút này đây trở nên nực cười biết nhường nào!
Em không phải là người thay thế để anh tìm về những lúc thất bại hay đổ vỡ, càng không phải là người dễ dãi đến nỗi có thể sau bao tổn thương anh gây cho, vẫn một lòng yêu thương anh không thay đổi.
Làm gì có ai mãi đứng đợi sau lưng anh? Làm gì có ai vẫn giữ vẹn nguyên được mối tình khi đã bị đối phương buông tay rồi nhẫn tâm vứt bỏ?
Đã quay lưng rồi, thì đừng hối hận. Ngày đó anh đi, giữa chúng ta đã chấm hết. Và cũng từ ngày đó trở đi, em bắt đầu cảm thấy may mắn, vì một người không xứng đáng, đã vĩnh viễn bước ra khỏi cuộc sống của em, như thế!
(ST)

Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2015

Du lịch Bà Rịa – Vũng Tàu thưởng thức món ngon có thể bạn chưa biết

Tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu không chỉ lôi cuốn du khách gần xa bởi cảnh quan tươi đẹp mà còn bởi có nhiều món ăn hấp dẫn, hiếm nơi nào có được. Mỗi món ăn ở đây đều gắn liền với từng địa danh, xuất xứ và mang những hương vị đặc trưng riêng.
Hãy cùng iVIVU.com điểm qua những món ngon nổi tiếng nhất nơi đây mà có thể bạn chưa từng nghe tới nhé!

Ngọt, dai bánh hỏi An Nhất

Bánh hỏi An Nhất là món ăn đặc sản nổi tiếng của xã An Nhất, huyện Long Điền. Bánh hỏi nơi đây được làm từ loại gạo thơm địa phương và bí quyết pha chế bột truyền thống đã tạo nên những miếng bánh hỏi trắng tinh, thơm mùi gạo, càng nhai du khách sẽ càng cảm nhận được vị ngọt, dẻo, dai. Khi ăn, cuốn bánh cùng với rau sống, thịt xào và chấm với nước mắm kèm ngó sen chua ngọt tạo nên hương vị cực kì hấp dẫn. Du lch Vũng Tàu sau khi tham quan và tắm biển thỏa thích, được thưởng thức những đĩa bánh hỏi An Nhất thơm ngon là điều tuyệt vời nhất.

Thơm ngon bánh xèo miền biển Long Hải

Bánh xèo là món ăn quen thuộc và phổ biến của người dân Việt Nam, mỗi vùng miền đều có cách chế biến mang những hương vị đặc trưng riêng.
Mặc dù nguyên liệu chính để làm bánh xèo Long Hải vẫn là tôm, thịt heo, hành tây, giá, mộc nhĩ, đậu xanh, trứng gà và bột gạo nhưng bánh xèo tại thị trấn Long Hải, huyện Long Điền mang nhiều nét rất đặc biệt. Thứ nhất do nguồn thực phẩm tươi nguyên mua của dân chài đánh bắt trong ngày mang về chưa ướp đá; thứ hai do kỹ thuật đổ bánh điêu luyện của người làm nên khiến bánh giòn tan, có màu vàng tươi, thơm ngon; tiếp nữa là nước chấm được pha chế công phu, có vị chua chua ngọt ngọt của dưa cải, vị đậm đà của nước mắm ngon loại đặc biệt… khiến người ăn có thể cảm nhận được hương vị đặc trưng không lẫn vào đâu được.

Đĩa bánh xèo đặc trưng của miền biển Long Hải

Lẩu súng Phước Hải dân dã

Lẩu súng hay còn gọi là món lẩu chua tương me, là món đặc sản lâu đời của vùng biển Phước Hải. Món ăn dân dã này được người dân làng chài Phước Hải nấu theo cách riêng không giống như các món lẩu cá truyền thống khác.
Nguyên liệu để tạo nên nồi lẩu hấp dẫn là cá, bông súng và nhiều loại gia vị: Me, tương, đường mật, nước mắm, sả, ngò gai, húng quế, ớt… Những hương vị này hòa quyện vào nhau tạo nên món ăn đặc trưng của vùng biển Vũng Tàu mà không nơi nào có được.

Món lẩu súng của bãi biển Phước Hải

Ấn tượng với tiết canh tôm hùm Long Hải

Nếu bạn có ý định đi du lịch Long Hải thì không thể bỏ qua món ăn cực ngon và lạ này. Có tất cả bảy loại tôm hùm, nhưng tôm hùm dùng làm tiết canh ngon nhất phải là loại tôm rồng. So với các loại tôm hùm khác, lưng tôm rồng có sọc đen, đốt chân màu xanh lục, đầu tôm lấp lánh sắc cầu vồng… Tiết canh tôm tuy rất ít nhưng ăn là lạ, phần thịt tôm mềm lẫn với tiết tôm sừng sựt như rau câu, mằn mặn, ngòn ngọt.
Tiết canh tôm cũng được ăn chung với bánh tráng và dùng làm mồi uống rượu như các loại tiết canh khác, nhưng phần rau thì ngoài ngò gai, không thể thiếu rau diếp cá và có thể ăn chung với khế chua, chuối chát.

Bạn đã nếm thử món tiết canh tôm hùm Long Hải chưa?

Đặc sản bánh khọt Vũng Tàu

Bánh khọt là một trong những món đặc sản của thành phố biển Vũng Tàu và cùng là một trong 12 món ăn Việt Nam được xác lập kỷ lục châu Á. So với nhiều món ăn cầu kỳ khác, bánh khọt dân dã, mang hương vị rất riêng của miền biển Vũng Tàu được nhiều người ưa thích, từ người dân địa phương cho đến khách thập phương và cả du khách quốc tế.
Bánh khọt Vũng Tàu được ăn kèm với nước mắm pha chua ngọt, rau sống các loại như: Cải xanh, xà lách, tía tô, diếp cá và đu đủ thái sợi. Trong những buổi chiều lộng gió, vừa ngồi bên đĩa bánh khọt nóng hổi, thưởng thức hương vị thơm ngon, đậm đà của món ăn vừa ngắm cảnh đẹp của thành phố biển khi chiều xuống là một trải nghiệm cực kì thú vị.

Thơm ngon cháo Hàu Long Sơn

Xã đảo Long Sơn là quê hương của những con hàu sữa béo ngậy và cũng là nơi có món cháo hàu thơm ngon nức tiếng gần xa. Du lịch Vũng Tàu, được thưởng thức tô cháo hàu Long Sơn nóng hổi tuyệt ngon có vị ngọt béo của hàu, quyện với mùi thơm của gạo, vị cay của tiêu, hành, của gừng hòa cùng vị ngọt của nấm rơm đánh thức vị giác.Nếu bạn đã từng một lần được thưởng thức qua món cháo hàu Long Sơn nổi tiếng tại đây chắc chắn sẽ không thể nào quên.

Món cháo hàu Long Sơn nức tiếng gần xa

Lạ miệng với gỏi cá Mai

Như nhiều người dân địa phương chia sẻ, nếu đi du lịch tới Vũng Tàu mà chưa thưởng thức món gỏi cá Mai thì xem như chưa trải nghiệm hết được những nét đặc trưng của nơi đây. Gỏi cá Mai là món ăn rất ngon đã có từ lâu của ngư dân vùng biển Vũng Tàu, cá Mai giống như cá Cơm, dài khoảng 6cm, màu trắng trong, có rất nhiều ở vùng biển Bãi Sau Vũng Tàu.
Để có được đĩa Gỏi cá Mai ngon, những cửa hàng ở đây phải chọn con cá tươi, đánh vẩy rửa sạch, rút xương rồi ướp giấm, chanh, tỏi, ớt làm chín cá, tiếp đến trộn với thính cho thơm. Nhưng yếu tố quyết định của món gỏi cá Mai ngon hay không lại còn ở bí quyết làm nước chấm, nước chấm ở Vũng Tàu được pha chế rất công phu, xương cá Mai được tận dụng nấu nước chấm cùng với mè, đậu phộng rang vàng giã nhỏ và các gia vị gia truyền khác tạo nên loại nước chấm thơm ngon, đặc biệt và “không đụng hàng”

Món gỏi cá mai hấp dẫn
Được tắm biển thỏa thích, khám phá nhiều cảnh quan tươi đẹp và thưởng thức những món ngon đặc sản hấp dẫn trong chuyến du lịch Vũng Tàu, sẽ đem lại cho bạn những ngày nghỉ cuối tuần thật vui và ý nghĩa bên bạn bè người thân.


MẪU GIƯỜNG NGỦ ĐẸP CHO BÉ

Mẫu giường ngủ đẹp cho bé là chủ đề hết sức đa dạng, phong phú.

Có những mẫu giường có thể dùng cho cả bé trai và bé gái. Cũng có những mẫu được thiết kế chỉ dành riêng cho sự nữ tính, mộng mơ của các bé gái, hay cá tính mạnh mẽ, sôi nổi của các bé trai.
Khi còn nhỏ, các bé gái thường hay ưa thích vẻ cuốn hút của các mẫu giường kiểu công chúa; còn bé trai thì thích phổ lại của các mẫu xe hơi, tàu thuyền, siêu nhân, nhân vật hoạt hình. Lớn hơn một chút, sự đỏm dáng cùng với hoa và màu sắc riêng thường được các bé gái quan tâm hơn cả; còn bé trai sẽ ưa thích các hình ảnh về thể thao, về thần tượng của mình.














NHỮNG MÓN ĂN NGON, ĐỘC ĐÁO NÊN THỬ KHI DU LỊCH NHẬT BẢN

Ẩm thực Nhật Bản được bạn bè quốc tế cũng nhưng giới ẩm thực thế giới đánh giá rất cao. Đó là sự tổng hòa của rất nhiều yếu tố tinh hoa, nghệ thuật sắp đặt tinh tế và sự khỏe léo, cầu kỳ, kỹ lưỡng của đầu bếp. Không chỉ ngon mà còn vô cùng đẹp mắt. Hãy cùng xem những gợi ý về món ăn ngon, độc đáo nên thử khi du lịch Nhật Bản này nhé.

Những món ăn nên thử khi du lịch Nhật Bản

1. Sushi

Món ăn truyền thống đầu tiên nhất định phải ăn khi du lịch Nhật Bản chính là SUSHI. Chắc hẳn không cần phải giới thiệu, các bạn cũng biết sushi Nhật Bản nổi tiếng đến mức nào. Sushi là một tên gọi của một món ăn gồm cơm đã trộn dấm kết hợp với một số loại nguyên liệu, phổ biến nhất là hải sản sống
 Ngày nay ở bất cứ đất nước nào bạn cũng có thể thưởng thức sushi Nhật Bản, nhưng “hàng hiệu” thì chỉ có đến Nhật bạn mới được thưởng thức trọn vẹn, đặc biệt, bạn còn có thể vừa ngồi ăn vừa xem các đầu bếp Nhật tài hoa trổ tài làm sushi. Có rất nhiều loại sushi nhưng được người dân Nhật Bản và khách du lịch ưa thích nhất là sushi băng truyền, bởi nó không chỉ rẻ mà thực khách còn có thể ăn bất cứ món sushi nào mình thích.

2. Sashimi – Hải sản tươi sống

Trông thì không khác gì sushi, nhưng sashimi chính là món quà mà biển cả ban tặng cho người dân Nhật Bản và cũng là món ăn truyền thống nên thử khi du lịch Nhật Bản. Món ăn này là tập hợp của tất cả các loại hải sản tươi sống nhất
 Vì sashimi là món ăn sống nên khi đánh bắt hải sản từ dưới biển lên, ngư dân Nhật sẽ dùng một thanh thép và xuyên thẳng qua đầu của những con cá để chúng chết ngay lập tức, sau đó xếp nhanh vào thùng đá bào để bảo quản. Họ cho biết, khi cá chết nhanh, cơ thể chúng sẽ sản sinh ra ít chất axit lactic hơn, từ đó có thể bảo quản được trong 10 ngày, đồng thời khiến món sashimi tươi hơn, ngon hơn và an toàn hơn.
Người Nhật thường ăn sashimi với nước tương, wasabi, gừng dấm và rượu sake.

3. Sukiyaki và Shabu Shabu – Lẩu Nhật

Sukiyaki là món ăn truyền thống thể hiện sự ấm cúng của gia đình người Nhật. Thông thường vào những ngày cuối tuần, lễ tết gia đình người Nhật sẽ tụ họp và cùng nhau làm một nồi Sukiyaki để ăn. Món ăn này cũng rất phổ biến không kém gì sushi nhưng để thưởng thức “hàng hiệu” thì bạn nên tới nhà của một gia đình người Nhật. Bởi chỉ có ở đây bạn mới biết món Sukiyaki thực sự là như thế nào
 Còn Shabu Shabu chính là món lẩu bò ở Việt Nam. Có khác chăng thì cũng chỉ là ở nước dùng và cách ăn. Khi nồi nước dùng sôi, thực khách sẽ gắp miếng thịt bò được thái mỏng vào và nhấc nhanh ra, rồi chấm vào nước tương để thưởng thức. Điều đặc biệt của món lẩu này là hầu như không có rau ăn kèm mà chỉ có thịt bò.
Nguyên liệu chính của Sukiyaki là thịt bò thái lát mỏng, đậu phụ non, nấm và các loại rau. Nghe thì có vẻ chẳng khác là mấy so với lẩu Việt Nam, nhưng hương vị thì khác hẳn. Bạn nên thử thưởng thứcmón ăn truyền thống nổi tiếng này khi du lịch Nhật Bản tại các gia đình người Nhật.

4. Tempura – Món chiên nổi tiếng

Nếu xếp về độ nổi tiếng thì tempura, món ăn truyền thống không thể bỏ qua khi du lịch Nhật bản này chỉ đứng sau có sushi. Đây thực chất là một món chiên, với nguyên liệu chủ yếu là tôm, cá và rau củ, trong đó tôm là phổ biến nhất
 Mặc dù là món chiên, nhưng tempura của Nhật Bản rất đặc biệt, từ nguyên liệu tươi ngon, lớp vỏ bột đặc biệt đến nước chấm thanh nhạt đã tạo nên sự khác biệt cho món chiên nổi tiếng này. Bạn nên thưởng thức tempura ngay khi nó đước vớt ra khỏi chảo dầu, bởi để càng lâu vị ngon và độ giòn của món ăn càng giảm.
5. Kaiseki Ryori – Bữa cơm tinh tế nhất của Nhật Bản
Nhắc đến Kaiseki Ryori là nhắc đến món ăn truyền thống tinh tế nhất của Nhật Bản. Đúng hơn, chúng ta nên gọi Kaiseki Ryori là bữa ăn thay vì món ăn bởi nó giống một phần cơm gồm nhiều món ăn dành cho một người hơn. Thông thường, một bữa Kaiseki Ryori sẽ bao gồm có cơm, cá, rau, nấm, rong biển, súp miso và đậu hũ
 Nó có nguồn gốc từ trà đạo, và được sử dụng theo 3 nguyên tắc cơ bản: Sử dụng nguyên liệu theo mùa, nguyên liệu phải đặc biệt, từng món ăn phải thể hiện được sự tôn trọng và hiếu khách. Khi du lịch Nhật Bản nhớ thưởng thức món ăn đặc biệt này nhé.

6. Các món mì

Không phải giới thiệu nhiều, chắc chắn chúng ta đều biết về các món mì truyền thống của Nhật Bản là Soba, Udon, Somen và Ramen. Soba được làm từ bột kiều mạch, sợi nhỏ và có màu xám đặc trưng; còn Udon được làm từ bột mì, sợi to và có màu trắng đục; somen và ramen cũng được làm từ bột mì, sợi mảnh hơn soba.
 Có rất nhiều kiểu chế biến cho các loại mì này, tùy theo mùa và sở thích của người ăn. Trong đó phải kể đến kiểu chế biến mángtre. Vào mùa hè, người Nhật thường ăn mì qua một máng tre dài, người làm sẽ thả mì theo dòng nước mát lạnh có sẵn trong máng và khi mì chảy đến chỗ bạn thì bạn chỉ cần gắp lấy nó, chấm vào nước sốt và ăn là xong.
Mì chính là một trong những món ngon truyền thống nhất định phải ăn khi du lịch Nhật Bản, nếu không bạn sẽ tiếc ngẩn ngơ đó.

7. Kamaboko – Chả cá Nhật Bản

Rất đẹp mắt, rất khác biệt và ngon chính là món chả cá của Nhật Bản. Thật đáng tiếc nếu bạn bỏ quamón ăn truyền thống này khi du lịch Nhật Bản.
Được làm từ cá xay nhuyễn, sau đó nặn thành những hình dáng khác nhau với những màu sắc sặc sỡ. Nếu không biết, bạn sẽ tưởng chúng là những miếng bánh ngọt ngon lành cơ. Cách thưởng thức chả cá Nhật Bản cũng giống như chả cá Việt Nam, đều phải rán vàng 2 mặt

8. Các loại bánh ngọt truyền thống

Thật thiếu sót nếu khi nói đến ẩm thực truyền thống Nhật Bản mà lại bỏ qua những chiếc bánh ngọt ngon miệng, đẹp mắt, tinh tế và tinh hoa của Nhật Bản
Những chiếc bánh được làm chủ yếu từ bột gạo, bột nếp, đậu đỏ, hoa quả,…Dưới bàn tay khéo léo, phù phép của các nghệ nhân, những cục bột thô đã trở thành những chiếc bánh xinh xắn, đáng yêu. Các loại bánh ngọt này là một phần không thể thiếu trong các buổi trà đạo và các nghi lễ truyền thống của Nhật Bản.
Vậy là chúng ta đã hoàn thành chuyến du lịch Nhật Bản qua những món ăn truyền thống nổi tiếng rồi. Các bạn hãy bổ sung ngay chúng vào cm nang du lch Nht Bn của mình để có một chuyến du lịch Nhật Bản trọn vẹn nhất nhé. Chúc các bạn du lịch vui vẻ.

THIÊN THẦN ĐỂ YÊU, ĐỂ NGẮM, CẤM SỜ !

Bảo Phương hạ kính xe xuống nhìn ra xa khu đất trống, xung quanh là một màu xanh non, thi thoảng có một vài bụi cây nhỏ ngã màu vàng úa, trông như tấm thảm lam dài tận chân trời. Xa xa dưới chân núi là một đàn bò đang nhởn nhơ gậm cỏ. Bảo Phương thốt lên “ ôi đẹp quá, yên bình quá”. Đây là khu đất dự án mà tỉnh đã cấp cho công ty Bảo Phương để xây dựng nhà máy xử lý rác thải sinh hoạt cho tỉnh. Lấy điện thoại ra quay lại toàn cảnh khu đất, miên man nghỉ đến sự nhộn nhịp khi nhà máy hoạt động, nó sẽ mang đến nhiều việc làm cho người dân địa phương, rồi nó cũng phá vở đi sự yên bình nên thơ nơi này. Vừa miên man suy nghĩ Bảo Phương vừa bước ra xa khỏi nơi đậu xe, xem bao quát hết khu đất rộng lớn hơn 20 hec ta, nàng quay lại nhìn về hướng đậu xe.

Vũ Phong mở cửa xe cho nàng, hớn hở nói “ Anh không ngờ liên doanh giữa hai anh em mình đạt kết quả ngoài mong đợi, khu đất dự án này bây giờ là của em, ước mơ của em sắp thành hiện thực rồi đó, chúc mừng bà chủ “ Vừa nói chàng vừa nhấc bổng Bảo Phương lên quay một vòng như một đôi tình nhân đang yêu. Quá hưng phấn Vũ Phong không kìm chế được mình.“Anh yêu em nhiều lắm, Bảo Phương”, không cho nàng kịp phản ứng chàng hôn chặt đôi môi nàng, chàng ghì chặt lấy tấm lưng thon thả của nàng, đẩy nàng vào thành ghế ô tô như sợ nàng vuột mất. Khó khăn lắm Bảo Phương mới đẩy chàng ra, thoát khỏi đôi môi tham lam của Vũ Phong “ Vũ Phong, buông em ra, em không muốn chúng ta như thế này,… dừng lại đi anh, em sắp đổ gục trước anh rồi..”. Cuối cùng nàng cũng đẩy được cánh tay lực lưỡng của Vũ Phong nới lỏng ra, Vũ Phong vẫn tham lam ghì chặt lấy tấm lưng thon của nàng, chàng nói “ Anh yêu em, em cũng yêu anh mà Bảo Phương !, đừng cố đánh lừa mình nửa, hãy thực lòng mình đi em, đừng cố kìm chế mình nửa, Bảo Phương anh rất yêu em… ”. Nàng đẩy mạnh cánh tay Vũ Phong và nghiêm mặt “Buông em ra, anh muốn em từ nay cắt đứt liên lạc với anh phải không ?”.”Đừng mà em, đừng đối xử với anh như thế mà, Phương!”Vũ Phong vừa năng nỉ, vừa ghì chặt nàng vào lòng, hôn tới tấp lên mặt, lên trán nàng. Khó khăn lắm Bảo Phương mới thoát khỏi vòng tay Vũ Phương, nàng ra khỏi ô tô, Vũ Phong cũng bước theo ra khỏi xe, hai tay choàng lấy chiếc eo thon của Bảo Phương, áp má mình vào má Bảo Phương “ xin lỗi em, anh biết anh không được phép yêu em nhưng anh không thể kìm chế được lòng mình, anh rất yêu em Bảo Phương ơi” vừa nói chàng vừa cạ môi mình vào má, vào môi nàng để hôn. Bảo Phương tránh nụ hôn của Vũ Phong và lấy tay đẩy môi chàng ra, nước mắt lăn dài “Vũ Phong, đừng nói nữa, em hiểu mà, nhưng chúng ta không thể,…không thể mà anh, được một lần thứ hai, rồi n lần, không, không được đâu anh à, tình bạn chúng ta còn cao quí hơn những điều tầm thường này…”.

Đó cũng là lần đầu tiên Vũ Phong mạnh dạn bày tỏ  tình cảm mãnh liệt với nàng sau hơn mười năm quen biết, theo đuổi. Là phụ nữ đã gần 40 nhưng trông nàng như một thiếu nữ mới đôi mươi, vóc người thanh mảnh, dáng cao, nước da trắng ngần, gương mặt thanh tú, nhất là đôi mắt phượng đa tình, gã đàn ông nào nhìn vào cũng như chết ngợp trong đôi mắt đẹp của nàng. Bảo Phương là nữ doanh nghiệp trẻ, tài năng, thành công với nhiều dự án, có tiếng nói đáng nể trong giới doanh nhân của tỉnh. Người phụ nữ tài năng được mọi người quí mến vì những dự án của nàng thường mang đến cho cộng đồng cuộc sống tốt đẹp hơn, mọi người yêu quí gọi nàng là “ thiên thần”.
“Thiên thần” lúc nào cũng xinh đẹp, thánh thiện, là mục tiêu săn đuổi của các đại gia đẳng cấp, trong đó có Vũ Phong. Trái ngược với thành công  trong sự nghiệp, Bảo Phương có cuộc hôn nhân thất bại, nàng và Khải Hưng đăng ký kết hôn với nhau trước khi cưới, nàng bị Khải Hưng hủy hôn trước ngày cưới 10 ngày. Khải Hưng tìm mọi cách để không ly hôn với Bảo Phương, Khải Hưng muốn cho Bảo Phương phải đau khổ suốt đời, hắn mới hả dạ. Hắn trăm phương ngàn kế mới chiếm được trái tim Bảo Phương trước hàng tá cây si ngang tài ngang sức, khi Bảo Phương đã đồng ý ký vào giấy đăng ký kết hôn thì Khải Hưng mới lộ bộ mặt thật ra. Hắn xem đó là một sự trả thù “ ngọt ngào” vì Bảo Phương đã dám từ chối hắn, làm mất mặt hắn trước bạn bè chiến hữu. Khải Hưng là thiếu gia của một quan chức hàng đầu thành phố, cũng là một tay chơi cừ khôi với đủ các món ăn chơi sa xỉ, trong tay gã lúc nào cũng có vài em hoa hậu, mỹ nhân xinh như mộng. Hắn như bị thôi miên trước sắc đẹp, tài năng của Bảo Phương, trong một lần công ty Bảo Phương đang làm phải tiếp đãi chủ đầu tư là cơ quan của Khải Hưng. Ở Bảo Phương Khải Hưng như ngây dại trước giai nhân mà từ trước tới nay chưa cô bồ nào sánh kịp, càng ngạc nhiên hơn khi được nhà thầu giới thiệu nàng là một thạc sĩ kỹ thuật từ nước ngoài về đang giữ vai trò giám đốc kỹ thuật của dự án. Suốt buổi tiệc Khải Hưng luôn tìm cách mời Bảo Phương nâng ly, hắn gạ gẫm chủ nhà thầu, yêu cầu Bảo Phương nhảy một bản với hắn. Lâm Khanh, chủ thầu cũng là anh rễ của Bảo Phương, năng nỉ nhỏ vào tai nàng “ Giúp anh nhảy một bản với anh Hưng đi em, giúp anh đi mà”. Không trả lời anh rễ, Bảo Phương nở nụ cười từ chối khéo nói với Khải Hưng “ Xin lỗi anh Hưng, Bảo Phương còn “ lúa” lắm, ở nước ngoài về nhưng đây là lần đầu đi vũ trường đó, em không muốn vồ ếch hay giẫm nát chân anh đâu”. Khải Hưng tươi cười “ Anh sẵn sàng làm gia sư, hứng hết mọi đau thương đó vì người đẹp”. Vừa nói Khải Hưng vừa tiến sát bên Bảo Phương chìa tay ra mời nàng nhảy. Nàng đứng lên nhỏe miệng cười “ Xin lỗi nha anh Hưng, ngày hôm nghiệm thu công trình giai đoạn 1, em khá mệt, phải dở buổi tối nay ở đây, em cần một giấc ngủ ngon gấp” Nói xong nàng chìa tay giới thiệu một cô vũ nữ xinh đẹp đang ngồi bàn bên cạnh chờ đời từ rất lâu rồi. Nàng nắm tay cô gái đến cạnh Khải Hưng, đồng thời hỏi mượn ví anh rễ lấy ra một sắp tiền dúi vào tay cô vũ nữ dặn dò “ Em cố gắng phục vụ thiếu gia đây giúp chị nha em, đừng để thiếu gia buồn, em sẽ có thưởng đó”, đồng thời quay sang Khải Hưng đang đỏ mặt chết trân, nàng vui vẻ “ Xin lỗi anh Hưng, em đây mới đáp ứng nhu cầu của anh, còn Bảo Phương chỉ quen với cát đá, sạn sỏi thôi, chúc anh một buổi tối vui vẻ với người đẹp nha ! ”. Không để ý đến gương mặt tím vì gượng của Khải Hưng, Bảo Phương chào tạm biệt mọi người ra về.
Khải Hưng chưa bao giờ bị “ muối mặt” như vậy, chàng câm thù Bảo Phương tột độ, để trả thù Bảo Phương chàng mất công, mất sức đeo đuổi, để cuối cùng Bảo Phương phải đồng ý kết hôn với hắn. Khôn 3 năm dại 1 giờ, Khải Hưng tuyệt đối không chung đụng thể xác với Bảo Phương nhưng hắn luôn mang mảnh giấy đăng ký kết hôn của hai người ra trừng trị răn đe những ai muốn đeo đuổi Bảo Phương. Tất cả những dự án có sự tham gia của Bảo Phương hắn đều gây khó dễ, làm mọi người e ngai không dám để Bảo Phương tham gia. Nhiều lần đơn phương ly hôn nhưng đều thất bại, chán nản, Bảo Phương bỏ thành phố hoa lệ tìm về thành phố biển. Nàng muốn quên đi tất cả quá khứ đau thương bắt đầu lại từ đầu.
Vũ Phong đã gần 50, chàng có một gia đình hạnh phúc, 3 đứa con xinh xắn, ngoan ngoãn, một người vợ chung thủy hiền thục. Chàng là cây cổ thụ trong gia đình, chàng luôn mang gia đình ra làm niềm tự hào với bạn bè và khách hàng, bao kẻ ganh tỵ với cuộc sống của chàng, nhất là những đối thủ nặng ký trồng cây si với Bảo Phương. Vũ Phong biết Bảo Phương trong một dự án xây dựng hạ tầng kỹ thuật của thành phố, mà Bảo Phương là đại diện giám sát của chủ đầu tư. Chàng choáng ngợp bởi tài năng, phong cách làm việc của người con gái tài sắc này. Bảo Phương giữ vị trí giám sát trưởng dự án toàn một lũ đàn ông ăn nói bổ bả, thô tục. Vũ Phong tìm mọi cách để được gần gũi người đẹp, chàng phát hiện nàng không giống như mấy gã kỹ sư khác, luôn lợi dụng quyền lực là người đại diện chủ đầu tư, hạch sách nhà thầu. Nàng dịu dàng, xinh đẹp như một thiên thần, cũng thẳng thắng phê bình những thiếu xót của nhà thầu, và cương quyết trong những cái sai và yêu cầu nhà thầu phải sửa sai. Kết quả công trình nàng quản lý vượt tiến độ thi công, trở thành công trình mang về thành tích xuất sắc cho Ban quản lý dự án thành phố.
Thiên thần ai cũng quí, ai cũng muốn ngắm nhìn, ai cũng muốn được gần gũi, nhưng gần không phải dễ. Cách làm việc của nàng hiệu quả thật, nhất là dễ thở cho nhà thầu nhưng không phù hợp với phong cách cố hữu của chủ đầu tư sử dụng nguồn ngân sách quốc gia. Tuy không nói ra nhưng mấy gã cùng phòng kỹ thuật không đồng ý cách làm việc của nàng, họ chỉ dám nói gần nói xa, bởi nàng quá hoàn hảo, họ không tìm được kẻ hở nào của nàng. Nàng biết rất rõ thái độ của mọi người, nàng cố tình lơ là công việc để tình hình bớt căng thẳng hơn, nhưng có lẻ bản tính của một người được rèn luyện trong môi trường kỹ thuật, và bản chất hiền dịu người phụ nữ không cho phép nàng a dua theo cái xấu của đám đông.
Từ ngày tiếp xúc với Vũ Phong, Bảo Phương rất vui vì Vũ Phong luôn mang đến cho cô những câu chuyện hài hước, những chia sẽ chân tình, dần dần hai người trở nên thân thiết từ lúc nào không biết. Bảo Phương rất tin tưởng Vũ Phong, tất cả những buồn vui, yêu ghét, giận hờn nàng đều “ trút bầu tâm sự” vào  Vũ Phong, và lúc nào chàng cũng tìm mọi cách an ủi cho đến khi Bảo Phương cười. Vũ Phong động viên Bảo Phương thành lập doanh nghiệp riêng, chàng hỗ trợ nàng tất cả mọi thứ, những dự án công ty Bảo Phương thực hiện đều được Vũ Phong nghiêng cứu kỹ, chàng lấy cả công ty của mình ra làm hậu thuẫn cho công ty của nàng. Những dự án mà Bảo Phương thực hiện lợi nhuận không nhiều, nhưng mang lại lợi ích cộng đồng rất lớn, dần dần cái tên Bảo Phương được nhiều cơ quan, ban ngành biết đến và nàng trở thành nữ doanh nhân tiêu biểu của tỉnh.
Trở thành người nổi tiếng, lại xinh đẹp, đang độc thân, Bảo Phương trở thành mục tiêu săn đuổi trong giới doanh nhân của tỉnh, bao nhiêu đại gia đẳng cấp đeo đuổi, nhưng tất cả đều được đáp lại bằng sự lắc đầu, từ chối khéo của nàng. Một đại gia quyền lực từng phát biểu trước các chiến hữu “ người đẹp như một thiên thần, nhưng thiên thần chỉ để ngắm, cấm sờ”. Bảo Phương cũng vui vẻ cười đùa khi bị chọc ghẹo “ uổng quá hà, phải chi em được nghe những lời tỏ tình này từ 15 năm trước thì hay biết mấy, mà uổng hơn là Việt Nam không chấp nhận một ông 4 bà, phải không mấy chị” Một nữ doanh nghiệp lớn tuổi phụ họa thêm“ Một ông chăm sóc một bà đã than vãn, ông nào chăm sóc một lúc mấy bà là giỏi vô cùng, tui mà được chăm sóc như vậy cũng welcome”. Chỉ duy nhất có Vũ Phong, chàng lặng lẽ như một cái bóng bên “ thiên thần”, nhiều đại gia khác cũng từng ganh tỵ với chàng” một ông hai bà đủ sức không đó?, ông đúng là số đẻ bộc đều”. Chỉ có Vũ Phong mới biết, chàng yêu Bảo Phương, chàng lo lắng cho Bảo Phương hơn cả bản thân chàng. Nhưng chưa bao giờ chàng dám nghỉ sẽ hôn vào gương mặt thiên thần kia, sẽ vượt qua ngưỡng tình bạn giữa hai người. Một “ tình bạn “ vô cùng đặc biệt, rất nhiều lần hai người cùng đi trong “hoàn cảnh thuận lợi “ để vượt qua cái ranh giới tình bạn mong manh giữa nam và nữ. Nàng hiểu tình cảm của Vũ Phong dành cho mình, nàng cũng đã yêu chàng từ lúc nào, nàng càng hiểu hơn hoàn cảnh hiện hữu của Vũ Phong không cho phép nàng“ vượt rào”. Bảo Phương là một phụ nữ hiện đại, trãi qua bao giông tố của cuộc sống đã “ rèn” cho nàng sự kìm nén cảm xúc rất giỏi. Nàng luôn tỉnh táo để biết đâu là điểm dừng giữa hai người, nàng gần xa mỗi khi hai người cận kề nhau “ Anh Vũ Phong có biết tại sao gần 10 năm rồi mà tình cảm hai anh em mình vẫn tốt đẹp không ?” Không chờ cho Vũ Phong trả lời nàng nói tiếp “ người ta không tin giữa nam nữ có một tình bạn đơn thuần, đàn ông và đàn bà gặp nhau trước sau cũng nghỉ đến chiếc giường, anh và em chẳng lẻ chúng ta cũng tầm thường như vậy sao anh? Vậy thì anh “ mất giá” lắm, không chừng anh em mình đã “ máy bay” nhau rồi.” Nghe những lời từ người đẹp, chàng có muốn ôm nàng vào lòng cũng phải kìm nén lại. Chàng gật đầu cười như miếu “ ừ, tình cảm anh em mình quí hơn những điều tầm thường đó nhiều phải không em, thôi em nghỉ đi, anh gọi điện về nhà để mẹ và bà xã anh đỡ lo”. Những lúc “ hoàn cảnh ngặc nghèo” như thế này chàng phải mang cái gia đình ấm êm của mình ra để như tiếp thêm sức mạnh cho chàng vượt qua những cấm dỗ tầm thường của những ái ân nam nữ sắp sảy ra giữa chàng và Bảo Phương.
“ Tôi đâu có lấy cái áo này, cái này nữa, tôi chỉ mua 2 cái này thôi”. Ngọc Trinh thanh minh với cô nhân viên siêu thị. Cô gái vui vẻ nói “ Dạ, 2 cái áo này là của chị kia mua tặng chị, chị đó đã trả tiền rồi”. Ngọc Trinh chưa khỏi ngạc nhiên thì Bảo Phương tươi cười đi đến trước mặt Ngọc Trinh “ Chào Ngọc Trinh, chị cho phép mình tặng 2 chiếc áo đó nha !”. “ Sao chị biết tôi? Sao chị biết tôi thích 2 cái áo này mà mua tặng tôi”. Trước vẻ mặt ngạc nhiên, ngơ ngác của Ngọc Trinh, Bảo Phương vẫn giữ nụ cười trên môi “ Xin lỗi, mình thấy chị thử đi thử lại 2 cái áo này rất đẹp, đã thích tại sao không mua ? Tôi mạng phép vậy”. Trước một phụ nữ xinh đẹp, tự tin Ngọc Trinh lí nhí “ Tôi cũng thích lắm, nhưng đâu có biết mặc để đi đâu, suốt ngày lẩn quẩn trong nhà đâu có đi đâu mà mặc đẹp như vậy”. “ Sao lại không đi đâu, mặc để hẹn hò café với tôi không được sao?”. Ngọc Trinh hơi sợ trước thái độ quá bạo dạn của người phụ nữ lạ “ Tôi ..tôi vẫn chưa biết chị, hình như chị là nữ doanh nhân Bảo Phương, Bảo Phương thiên thần.?” Ngọc Trinh nhíu mày nhìn Bảo Phương. Không để Ngọc Trinh mất thời gian ngạc nhiên nàng dịu dàng “ chị biết tôi lâu rồi đó chứ, quá nhiều lời đồn thổi về con người tôi, có những lúc chị còn nguyền rủa tôi, muốn xé xát tôi ra vì dám cướp chồng chị phải không ?” Vừa nói nàng vừa nắm tay Ngọc Trinh dẫn đi lại khu café của trung tâm thương mại. Bảo Phương gọi cho mình một ly café đen đá không đường, và hỏi Ngọc Trinh uống gì, Ngọc Trinh líu ríu như một cái máy chọn sinh tố sữa dâu, khi cô nhân viên cầm thực đơn đi rồi Ngọc Trinh mới bừng tỉnh “Không ngờ Bảo Phương ngoài đời xinh đẹp và tự tin quá, tôi không nghe Vũ Phong nói gì, nhưng bạn bè ảnh thì luôn chê trách tôi không dám đánh ghen, không dám ly hôn Vũ Phong, nói thật tôi cũng nguyền rủa thầm cô nhiều lắm, tôi và mẹ chồng tôi nhiều lần muốn gặp cô để “ ra ngô ra khoai” lắm đó, hôm nay gặp cô, tôi..tôi”. Ngọc Trinh bỏ lửng câu nói, mắt không dám nhìn thẳng Bảo Phương mà nhìn xuống chân mình lí nhí, hành động của một người nhút nhát, không tự tin. Bảo Phương dịu dàng “ sao chị không làm như người ta xúi giục để đến đánh ghen”. “ tôi … tôi cũng không biết, tôi cũng gặng hỏi Vũ Phong, nhưng anh ấy chỉ hỏi tôi có tin anh đang cặp bồ với cô không ? Anh còn rủ tôi đến gặp cô nửa..”. Mắt vẫn nhìn xuống chân hai tay vân ve lai áo, Ngọc Trinh lí nhí như tội nhân bị hỏi cung chứ không phải một người vợ đang ghen với tình địch giật chồng mình. Bảo Phương dịu dàng hỏi “ Vậy sao chị không đi gặp tôi, mà chị có tin tôi là “ hồ ly tinh” cướp chồng chị như người ta nói không ? “ Vừa lúc cô nhân viên mang đến ly café đen đá và ly sinh tố sữa dâu “ mời hai chị uống nước, chị cần gì thêm cứ gọi em”. Bảo Phương cảm ơn cô nhân viên và không quên khen cô bé có một nụ cười dễ thương. Lúc này Ngọc Trinh mới dám nhìn thẳng vào mắt Bảo Phương, cô thầm nhủ . “Đúng là một thiên thần, đôi mắt đẹp, đa tình long lanh như một mặt hồ mùa thu mà bất cứ ai cũng muốn chết chìm trong đó, một gương mặt thanh tú, một vóc dáng thanh mãnh, lại tự tin, Bảo Phương đẹp quá, Vũ Phong đam mê Bảo Phương cũng đúng”. Cô thầm ganh tỵ trước sức quyến rũ, tươi trẻ của Bảo Phương, cũng là phụ nữ U40 nhưng cô trong như bà nội trợ lúc nào cũng xề xòa đầu tóc rối mù, mập mạp nặng nề như con lợn xề, lại còn nhúc nhát suốt ngày chỉ biết cơm nước cho 3 đứa con, và bà mẹ chồng đã gần 80. Cô cũng chưa bao giờ tham dự các buổi tiệc tùng, even mặc dù Vũ Phong luôn năng nỉ rủ cô cùng đi để chứng minh cho mọi người thấy anh rất yêu thương và chung thủy với vợ, để cho mọi người thấy gia đình anh rất ấm êm.

Bảo Phương vui vẻ nói “ Chị không biết tôi cũng đúng, còn chị, lúc nào anh Vũ Phong cũng tự hào về hậu phương vững chắc của anh ấy, anh ấy luôn mang chị ra để đáp trả những lời gạ gẫm của các cô gái đẹp”. Nghe Bảo Phương nói Ngọc Trinh đỏ mặt mắc cỡ chống chế “ ông ấy xạo cho vui chứ vợ chồng cưới nhau gần 20 năm, già cả rồi, ông có hàng tá bồ đầy rẩy bên ngoài cũng kệ, tôi già rồi chẳng qua là còn cái nghĩa”. Cái này thì cô nói thật lòng, Vũ Phong là một đại gia trong ngành xây dựng, xung quanh anh biết bao các bóng hồng săn đuổi, chưa kể những cô tiếp viên trẻ đẹp, tươi mát, trong những lần Vũ Phong tiếp khách, chiêu đãi đối tác. Họ sẵng sàng lao đầu vào chàng vì hầu bao của chàng quá lớn, trong hoàn cảnh này thì chẳng một thằng đàn ông nào có thể không xa ngã. Bảo Phương cắt ngang dòng suy nghĩ của Ngọc Trinh “nghỉ gì mà trong “ ngố thế” chị? Chị cho phép mình gọi bằng bạn nha, mình cũng cùng tuổi mà !” Ngọc Trinh vui vẻ mĩm cười gật đầu. Bảo Phương vui vẻ nói “ Ngọc Trinh xinh đẹp và phúc hậu lắm, 2 chiếc áo này rất đẹp, hợp với dáng Trinh”. Ngọc Trinh chống chế “ mình như cái lu, suốt ngày ở trong nhà có đi đâu đâu mà mặc áo này”.” Sao lại không đi đâu, đi uống café với mình không được sao” Bảo Phương cười tươi rối nhìn Ngọc Trinh cũng cười, cả hai trong như đôi bạn thân thiết. Và từ đó họ trở thành đôi bạn thân, những ngày kỷ niệm như ngày lễ tình yêu, ngày quốc tế phụ nữ, hay trong những chuyến công tác Bảo Phương luôn nhắc Vũ Phong không quên mua quà cho vợ, cho mẹ và con gái.

Mới đó mà đã mười lăm năm, người con gái tài sắc vẹn toàn ngày nào đã bước vào tuổi 40, vẫn cô đơn một bóng, bao đại gia đẳng cấp làm cây si, trong đó Vũ Phong là kẻ chung tình nhất. Vì Ngọc Trinh và Bảo Phương trở thành bạn thân, Vũ Phong cũng có thêm khoảng cách giữa chàng và Bảo Phương, nhưng chàng không thể hết yêu Bảo Phương, nàng như một thiên thần, trong sáng và thân thiện với mọi người. Chàng gắng bó với nàng bao buồn vui trong công việc, thành công của nàng đều có sự hiện diện của chàng. Thiên thần, ai cũng thích gần gũi, thích yêu, thích ngắm, nhưng “cấm sờ”./.